“Xin chào, cô có chắc tôi chính là phỏng vấn ở nơi này?” Thiên Tuyết nhíu mày nghi hoặc nhìnthư kí cực kì chuyên nghiệp trước mắt. Cô chỉ là muốn đi phỏng vấn xinviệc làm. Dẫn cô đến nơi lớn như vậy, chắc không phải nhầm rồi chứ?
Hôm qua cô đã bàn với Thiên Thụy rồi a, không muốn đến 'Thiên thị' làmviệc, không ngờ nhận được giấy mời từ một công ty khá nổi tiếng liềnmuốn đi. Em trai cô cũng không có ý kiến nha!
“Không sai đâu phunhân, chính là nơi này.” Cô gái kia cười nhẹ một cái, nhân lúc ThiênTuyết chưa hoàn hồn liền đẩy cô vào phòng lớn. Gương mặt của phu nhânthật hồng hào, nhìn qua tâm trạng quả thật không tệ, chẳng lẽ ngài không biết chủ tử rất nhớ ngài? Vô tâm như vậy, sẽ không phải không thích chủ tử? Nghĩ đến đây, hai bàn tay cô liền siết lại, trên cánh tay mảnhkhảnh bắt đầu nổi gân xanh. Tốt nhân đừng như vậy!
Thiên Tuyếthoảng hốt bị người ta đẩy mạnh một cái, sau khi lấy lại thăng bằng lạibị cảnh tượng trong phòng làm cho hơi sợ. Rèm cửa bị buông xuống, xungquanh không có lỗ thông khí nào cho ánh sáng lọt vào, không khí có chútmùi vị ẩm mốc cùng ghỉ sét. Nghĩ nghĩ, Hay là cô vẫn nên từ bỏ công việc này thì hơn….
“Tuyết Nhi” Lãnh Ngạo ngồi trên ghế lớn, hai tayđan xen đặt lên bàn, ánh mắt sáng quắt hơi lười biếng quan sát cô gáinhỏ của hắn. Chỉ thấy cô tiến thoái lưỡng nan, gương mặt nhỏ nhăn lạithành một đoàn, muốn đi ra ngoài liền bị hắn gọi lại.
Hắn nhớ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thien-tuyet/2039415/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.