Sau một lúc sửa chữa lại nơi ở của mình Thiên Tuyết mới gật gật đầu xem như cho qua. Khá hơn rồi đấy! Cô thật sự không dám tưởng tượng, nếu như hôm sau cô thức dậy mà lại nằm trên một nắm mồ thì thế nào? Đáng sợ a!
Điện thoại đột nhiên kêu vài tiếng khiến Thiên Tuyết nhấc tay nghe
“Alo..tôi…đợi…”
Chưa kịp đợi cô nói hết câu bên kia đã nấc lên vài tiếng sau đó òa khóc nói vào điện thoại:
“Anh ấy không cần tôi nữa! Cô nói xem, tôi phải làm thế nào? Ha ha ha tôithậm chí đã đi theo anh ấy ba năm! Chưa một lời oán than, thế nhưng anhấy thà làm công cụ cho người phụ nữ kia cũng không chịu quay lại nhìntôi lấy một lần! Chẳng phải anh ấy đã hứa rồi hay sao? Tại sao lại nhưvậy? Tại sao vậy? Tôi đã làm gì sai, tại sao cô ta luôn luôn như vậy,tại sao luôn luôn như vậy!”
Đầu phái bên kia vừa nói vừa hét vào điện thoại, quả thật đau màng nhĩ lắm a…
“Cô yêu hắn sao?” Thiên Tuyết kéo kéo điện thoại ra, tự nhiên nhào lên sôfa hỏi thăm.
“Đương nhiên, nếu không yêu tại sao tôi có thể bỏ qua cho anh ấy nhiều lần như vậy! Ngay cả dũng khí để hận anh ấy tôi cũng không có! Tôi hèn nhát,rất hèn nhát!” Nhữ Giao bên kia hét thật mạnh vào điện thoại.
Sau một lúc hàn huyên nữa Thiên tuyết mới đột ngột hỏi một câu
“Cô là ai vậy?”
Tuy là hiện này trào lưu gọi đại vào số người nào thì người đó nghe nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thien-tuyet/2039337/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.