Sự thật chứng minh Lãnh Ngạo hoàn toàn không đùa với Thiên Tuyết, hắn quả nhiên giam cô lại. Hơn nữa còn giam trong một căn phòng tối đen như mực, đây vốn dĩ không phải là nơi cô muốn ở!
“Phu nhân, đây là thức ăn…” Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, một cô gái mang khay thức ăn tiến vào. Đặt thức ăn bên cạnh giường của Thiên Tuyết, cúi đầu chờ dặn dò tiếp theo.
“Không ăn! Còn nữa, đừng gọi phu nhân loạn như vậy!” Thiên Tuyết khó chịu quát.
Ngược lại cô gái kia ngoài cúi đầu vẫn là cúi đầu, hoàn toàn không có thêm bất cứ động tác nào.
Thời gian dần trôi qua, không khí im lặng, Thiên Tuyết vẫn chịu không nổi, chỉ có thể thở dài
“Thật xin lỗi, tôi không nên lớn tiếng với cô…Vô Ưu, cô nói xem, rốt cuộc tôi còn phải ở đây bao lâu nữa?” Thiên Tuyết tựa đầu vào gối, mệt mỏi hỏi. Cô đã ở đây không biết mấy ngày rồi, không có ánh sáng, cũng không nắm được thời gian…
Cô gái kia ngẩng đầu, mím môi. Lại không có đáp trả.
Thiên Tuyết chỉ có thể bất lực, cô gái này cái gì cần nói thì sẽ nói, còn không cần thì một mình cô giống như con điên. Ví như tên gọi, cô ta nói tên 007, đây cũng là tên? Cảm thấy đáng thương nên Thiên Tuyết tự chủ trương. Sắc mặt không biểu cảm, lạnh nhạt, hời hợt, không lo chuyện gì cả…Gọi là Vô Ưu đi! Cô ấy cũng không có ý kiến gì nên cô cũng tự nhiên gọi...
Thiên Tuyết lại lần nữa quan sát nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thien-tuyet/2039303/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.