Trong một căn phòngưu nhã sáng sủa, rèm cửa được vèn lên, bên trong tràn ngập ánh sáng ấmáp. Giường lớn trước mắt rộng đến gần sáu thước, chỉ có quý tộc cao quýưu nhã mới có thể có gối đầu chăn đơn cùng cửa sổ lớn sát đất, đủ loạibình hoa cổ bằng đồng quý báu cùng thủy tinh điêu khắc, hoa văn khăntrải giường cùng phong cách thiết kế cả gian phòng hoàn toàn đúng kiểudáng châu Âu.
Có một cô gái được băng bó cẩn thận đang nằm, hàng mi rũ xuống, yên tĩnh, xinh đẹp…
Vài người đàn ông mặc áo blue đi qua đi lại, ghi chép, truyền nước biển…
“Tạo ra tiếng động lớn một chút nữa! Cô ấy tỉnh dậy các người cũng không cần đi làm …”
Một đám người đứng tuổi liếc mắt nhìn nhau, lau mồ hôi trên trán, động tác trên tay nhất thời trở nên nhẹ nhàng cẩn thận hơn.
“Lãnh…Lãnh Thiếu, tiểu thư, cô ấy không có gì! Chỉ là phải tịnh dưỡng. Loại thuốcnày ,chỉ cần dùng đều đặn trong một tuần là lành được rồi…”
Lãnh Ngạo gật gật đầu, ra hiệu cho bọn họ ra ngoài.
Ba ngày sau.
Thiên Tuyết nằm trên giường, mở mắt nhìn xung quanh. Nơi này là đâu? Cô tạisao lại ở đây? Liếc nhìn cánh tay đang được truyền nước biển của mình…Có người cứu cô! Đây là ý nghĩ duy nhất của Thiên Tuyết!
Cử động thử một chút… đau …giống như xương cả người cô đều bị người ta đánh nát ra vậy!
Thiên Tuyết cố gắng ngồi dậy, đánh giá mọi thứ xung quanh. Căn phòng này thật đủ xa xỉ. Ngay cả phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thien-tuyet/2039199/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.