- Phó cục trưởng Liễu?
Nhiếp Chấn Bang nhướn mày, danh sách cán bộ lãnh đạo của thành phố Lương Khê, sau khi Nhiếp Chấn Bang lên nhậm chức cũng gần như đều đã nhớ rõ rồi.
Trí nhớ của Nhiếp Chấn Bang từ trước đến giờ đều rất tốt. Năm đó, ba năm kiếp sống bộ đội đặc chủng, bởi vì đặc điểm của trung đoàn lão Hổ, cho nên một số kỹ năng phản thẩm vấn cần thiết cung là nhất định phải học. Ý chí cũng cần đủ mạnh mẽ, mà tốc ký, đây cũng là một môn cần thiết phải luyện tập.
Có thể nói, đến hôm nay, danh sách cán bộ của toàn thành phố đều có ấn tượng sơ bộ ở trong đầu của Nhiếp Chấn Bang. Loại năng lực này cũng không phải ai cũng có được.
Ngay sau đó, Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu, nói với Dịch Quân:
- Ừ, Tiểu Dịch, tôi nhớ rồi, một lúc nữa chúng ta sẽ đi đến cục Cán bộ lão thành đi?
- Đúng vậy, chủ tịch. Hôm qua đã nói với Cục trưởng Khang của cục cán bộ lão thành bên đó rồi. Chín rưỡi sáng nay, chúng ta xuất phát đi đến cục cán bộ lão thành điều tra nghiên cứu.
Kế hoạch này không phải đột nhiên mà có, đây là sách lược mà hai ngày trước đã có rồi. Tuy rằng Nhiếp Chấn Bang không lo lắng cho chuyện tuyển cử của mình trong Hội đồng nhân dân. Nhưng, suy cho cùng, đến hôm nay vẫn là một chữ đại diện, có việc, hiện giờ vẫn là một chữ đại diện. Có một số việc vẫn là phải làm cho đủ theo mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-the-gia-tu/2283190/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.