Cách tòa nhà đại hội không xa có một nhà hàng nhỏ trang trí có vẻ rất cao nhã, bảng hiệu nhà hàng cũng có chút đặc sắc: Duy sở hữu tài, đây là một đặc trưng của quán Hồ Nam.
Vừa vào cửa, trong phòng khách bày những ghế dựa làm bằng gỗ dài, bàn vuông, phong cách trang trí cũng điển hình phong cách nhà nông Hồ Nam.
Quán cơm kiểu nhà nông như thế này mà mở ở bên cạnh tòa nhà đại hội làm Nhiếp Chấn Bang cũng có chút khâm phục với ông chủ của nơi này, những thứ khác không nói, chỉ nói sự quyết đoán này cũng khó mà có được.
Nhà hàng ngoại trừ phòng khách lớn diện tích khoảng sáu mươi mét vuông ra, ở tầng hai của nhà hàng còn có mấy phòng riêng, tên cũng rất lạ, lấy tên của những vùng nổi tiếng ở Hồ Nam để đặt.
Dương An Quốc xem ra không phải là lần đầu tiên đến đây, vừa vào cửa liền rất quen thuộc nói:
- Đào Hoa Nguyên có người đặt chưa?
Sau khi hai người đi vào trong phòng, ngồi vào chỗ của mình, nhân viên phục vụ liền bưng trà tới rót cho mỗi người một ly, Dương An Quốc gật đầu nói:
- Xào một đĩa thịt xào ớt, , một đầu cá Đóa Cảm, một canh sườn bí đao, ngoài ra thêm một bụng tơ xào lăn, bốn đồ ăn này lên nhanh đi.
Đợi sau khi nhân viên phục vụ rời khỏi phòng, Dương An Quốc cũng nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Nhiếp Chấn Bang, cậu biết là tôi rất coi thường cậu.
Những lời này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-the-gia-tu/2282823/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.