Hoàng Tuyết Lan biết là mới quen biết Thẩm Triết Hạo một thời gian, mà đi mượn căn cước công dân của anh thì có chút kì lạ. Nhưng trước mắt chỉ có Thẩm Triết Hạo anh là người cô quen đủ tuổi có căn cước công dân, nên cô đành mặt dày, nhắm mắt mượn thử xem có được không?
" Hử, em mượn làm gì?" Thầm Triết Hạo không ngờ cô sẽ đi mượn căn cước công dân của mình.
"Em muốn tìm việc, kiếm tiền sinh hoạt, nếu làm việc này thì cần phải dùng đến nó, mà em chưa đủ tuổi nên không làm được. "
"Em tính làm việc gì?" Nếu đã mượn căn cước công dân của anh thì cô phải nói rõ ràng việc mình muốn làm đúng không? Anh hỏi cũng không có gì là quá đáng nhỉ?
"Ừm..em phải nói làm sao nhỉ? Đại khái là em sẽ nhận mấy việc làm trên máy tính, mà khi nhận thì cần phải có căn cước công dân làm hồ sơ, điền thông tin, xong khi nào em làm xong bên kia sẽ chuyển tiền vào tài khoản ngãn hàng cho em."
"Sao anh nghe thấy mong lung quá vậy? Có khi nào người ta lừa em không?" Nghe cô trả lời mà Thẩm Triết Hạo có chút không hiểu, trên mạng bây giờ trò gì cũng có, không thiếu ba cái trò lừa đảo này được.
" Không lừa đâu, em kiểm tra kĩ lắm rồi, anh không tin có thể đến nhà em, em mở ra cho anh xem thử trước. Được không?" Sợ Thẩm Triết Hạo đổi ý, cô liền rèn sắt khi còn nóng, muốn kéo anh đến nhà mình xem, để anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-xuan-cua-toi/3702413/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.