Sau khi bỏ lại hai người Thẩm Minh và Dương Minh chạy trước, bốn người tụi cô kéo nhau về phòng kí túc xá.
Vừa về tới phòng, cô đã nhận được ánh mắt dò hỏi của ba người, kiểu như cô không thành thật trả lời thì sẽ không bỏ qua.
Dưới tình huống như này, cô đành bất lực giơ tay đâu hàng.
" Chuyện là thế này..." Cô liền kể lại đầu đuôi chuyện lần trước, cô đi một mình mua sách ở nhà sách cho ba người nghe.
"Anh Thầm Triết Hạo chưa bao giờ nhiệt tình với ai như vậy." Lâm Kiều biết với Thẩm Triết Hạo lâu rồi, liền nói đúng trọng tầm.
"Đúng vậy, mới tiếp xúc tớ cũng thấy anh ấy không phải kiểu người nhiệt tình như vậy, anh ấy thuộc kiểu người lạnh lùng thì đúng hơn. " Vương Điềm Điềm cũng cho nhận xét.
Mà Ngô Ái Liên ở một bên cũng gật đầu đồng ý với nhận xét của Vương Điềm Điềm.
" Chính xác, có khi nào anh ấy thích cậu không Tuyết Lan?" Lâm Kiều sờ cằm nói ra suy nghĩ của mình.
" Không phải đâu, làm gì có chuyện đó, chắc anh ấy có chút thương hại với hoàn cảnh của mình nên mới giúp đỡ thôi. " Cô vội vàng lên tiếng phủ nhận.
Nhưng khi nghe Lâm Kiều nói, nhịp tim của cô vô thức đập nhanh hơn bình thường.
Kiểu như có chút mong chờ sao? Không được, cộng tuổi cả hai kiếp vào, chẳng khác nào cô trâu già gặm cỏ non à?
Nghĩ vậy, cô vô thức lắc đầu để làm cho cái ý nghĩ vớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-xuan-cua-toi/3702406/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.