Không đợi phía bên kia kịp phản ứng, cô nhanh chóng thoát khỏi trò chơi rồi tắt máy tính.
Hóa ra đây là cảm giác trêu chọc người khác sao?
Cũng vui đấy chứ, không biết kiếp trước cô đã bỏ lỡ bao nhiêu chuyện thú vị như này cơ chứ.
Hoàng Tuyết Lan ngân nga một khúc hát không biết tên đi vào phòng bếp tìm đồ ăn, mà không hề hay biết bên phía Hạ Anh Tuấn đang muốn tìm cô tính sổ vì trêu chọc bọn họ.
" Chạy nhanh lắm..."
" To đầu rồi còn bị trẻ con lừa. "
" Đợi cậu ta nhập học, lo gì không tìm ra, đợi đấy. " Hạ Anh Tuấn nói.
" Các cậu tìm được cũng chẳng làm được gì em ấy, tin tôi đi, các cậu không phải là đối thủ của em ấy. " Thẩm Triết Hạo nhìn ba người một hồi mới buông ra một câu với lực sát thương level max.
" Cậu còn cười nhạo chúng tôi, cậu có phải bạn của chúng tôi không vậy?" Khương Thái Mạnh tức dậm chân không làm gì được.
" Cậu nói xem, có phải không?"
" Coi như cậu giỏi. " Hạ Anh Tuấn chỉ chỉ Thẩm Triết Hạo nói.
" Cảm ơn cậu đã khen." Thẩm Triết Hạo gợi đòn cười nói.
" Các cậu còn không nhanh lên chuẩn bị vào học buổi chiều rồi đấy, tôi đi trước đây. " Nói xong Thẩm Triết Hạo liền mở cửa bước ra khỏi phòng.
Ba người Hạ Anh Tuấn thấy Thẩm Triết Hạo đi trước cũng vội vàng túm lấy cặp chạy theo.
Còn bên Hoàng Tuyết Lan vừa ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-xuan-cua-toi/3702400/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.