Đi ra khỏi thủy cung trong sự cảm thán về sự hiểu biết rộng của Thẩm Triết Hạo.
" Cảm ơn anh, may mà nay có anh bọn em mới biết thêm nhiều điều thú vị như vậy." Cô đi cùng với anh nhẹ giọng nói.
" Không có gì, em có gì không hiểu cứ hỏi anh. "
" Được. Lúc đấy đừng chê em phiền nha." Cô cười dí dỏm trêu lại anh.
" Không chê."
" Tuyết Lan, anh Thẩm Triết Hạo hai người đi nhanh lên, làm gì mà chậm thế?" Vương Điềm Điềm cách bọn cô một quãng xa đứng lại hét to về phía cô, cắt đứt cuộc nói chuyện của cô và anh.
" Tới liền đây, ai bảo các cậu đi nhanh thế làm gì."
Nói rồi cô với anh cùng bước nhanh về phía trước, đi cùng nhóm Vương Điềm Điềm.
Mục tiêu lần này của bọn cô là muốn chinh phục các trò chơi mạo hiểm.
Chẳng biết vô tình hay cố ý mà trò chơi nào Hoàng Tuyết Lan với Thẩm Triết Hạo cũng ngồi cùng nhau.
Trò chơi cuối cùng bọn cô chơi đó là Vòng Xoáy Tử Thần.
Chưa kịp ổn định tinh thần sau mấy trò chơi mạo hiểm trước đó, đã lại lên trò chơi này. Những vòng xoay quay ngược đảo lộn thân thể ập đến bất ngờ, khiến cô có chút hốt hoảng vội chộp lấy bàn tay bên cạnh nắm thật chặt.
Quay được hai vòng cô bắt đầu ổn định lại tinh thần, mới phát hiện ra mình đang cầm chặt tay Thẩm Triết Hạo bên cạnh, ngượng ngùng đỏ mặt vội bỏ tay ra.
Còn anh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-xuan-cua-toi/3702397/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.