Đi một hồi cũng tới trước của văn phòng giáo viên, đứng trước cửa cô hít một hơi thật sâu, để ổn định lại cảm xúc trong lòng.
" Cô Lâm, cô gọi em tới có việc gì vậy ạ?" Cô bước tới trước bàn giáo viên hỏi.
Cô Lâm, chủ nhiệm lớp cô tên là Lâm Thu, một giáo viên dạy văn, năm nay ngoài 30 tuổi, đã lấy chồng và có một con trai hơn 3 tuổi rất đáng yêu, nhìn bề ngoài có vẻ như là rất nghiêm khắc, nhưng thực ra cô là người dễ mềm lòng, quan tâm tới học sinh, hơn nữa cô còn rất tâm huyết với nghề.
" Gọi em tới là muốn nói về cuộc thi Olympic toán sắp tới, nếu lần này em thi được giải nhất cả nước, sẽ được tuyển thẳng vào trường cao trung số một. Em nghĩ thế nào? " Lâm Thu khá tự tin về cô học trò này của mình, Hoàng Tuyết Lan không khiến cô phải lo lắng gì cả.
" Nếu em thi được giải nhất, có thể không cần tuyển thẳng được không?" Cô hỏi cô Lâm, bởi giờ cô không muốn mình quá khác biệt với các bạn, cô muốn hòa đồng hơn với các bạn cùng chăng lứa.
" Tại sao? Không phải trước đây em luôn mong muốn mình được tuyển thẳng sao?" Cô Lâm nghi hoặc hỏi lại.
" Thưa cô, đột nhiên không muốn mình khác biệt quá lớn so với các bạn, với lại em cũng muốn trải nghiệm kì thi chuyển cấp như bao các bạn học sinh khác, em không muốn bỏ lỡ các mốc quan trọng của đời học sinh một lần nữa. " Cô nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-xuan-cua-toi/3702382/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.