Hi vọng bao nhiêu thì thất vọng nhiều bấy nhiêu.
Có một kết quả kinh người như thế, đừng nói là Thời Khanh hay Tề Luật, mà cho dù là dân chúng bên ngoài, ai cũng đều nhón gót hóng tin.
Không nghĩ đến, kết quả giai đoạn hai giai đoạn ba lại không công bố ra ngoài.
Tình huống này quả thật là lần đầu tiên xảy ra.
Mặc kệ cấp bậc không gian là gì, tất cả đều do kiểm tra nghiêm ngặt mà thành, sau đó thì công bố ra bên ngoài. Không gian càng ưu tú thì sẽ càng không lưu lại. Ở thế giới này, không gian cao cấp chính là đại diện cho thân thế, địa vị, là quang vinh dang vọng, tùy theo sau đó là vô số quyền lực và tiền bạc. Căn bản không ai nghĩ sẽ giấu diếm.
Thời Khanh và Tề Luật ngồi trong phòng quan sát, trước mặt là hình ảnh ngắn ngủi chỉ có 5s kia lặp đi lặp lại mãi.
Tề Luật không nói được một lời, còn Thời Khanh thì trong đầu thiên chuyển vạn lần, Hạ Nặc biết không ít kiến thức, cậu cố gắng đem ký ức có được moi ra hết, những gì đúc kết được chỉ hướng về một loại khả năng.
Không gian của Tề Tử Mặc là không gian vứt đi.
Giống như không gian của Nhan Thất trong đó đều là lốc xoáy, không gian của Tề Tử Mặc khi đi vào chỉ toàn là nguyên tố hỗn loạn, là loại không gian mà bất luận vật thể sống gì cũng không tồn tại được. So sánh ra mà nói, trong không gian của Nhan Thất, máy móc còn đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-he-thong/1926036/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.