Trong trí nhớ của Trương Hàng, trước năm mười sáu tuổi, độ tồn tại của Triệu Hiểu Liên vẫn là rất thấp. Từ nhỏ đến lớn, người giáo dục, chăm sóc cậu vẫn đều là Trương Khải Minh, vì vậy quan hệ giữa Trương Hàng với ba của mình vẫn tương đối tốt. Khi còn bé cậu cũng cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, trẻ con bình thường vẫn hay ỷ lại người mẹ, thỉnh thoảng khi cậu muốn ôm hôn, phản ứng của Triệu Hiểu Liên đều rất lãnh đạm, vì vậy thỉnh thoảng khi bị ủy khuất ở chỗ của mẹ cậu còn chạy đi tìm ba khóc lóc kể lể. Mà Trương Khải Minh cũng là một người cha rất biết dạy dỗ con cái, bất kể phản ứng của Triệu Hiểu Liên như thế nào, ông vẫn giáo dục Trương Hàng theo suy nghĩ của mình, ông cũng không nói Triệu Hiểu Liên làm sai, chỉ nói với Trương Hàng phương thức biểu đạt tình cảm của mỗi người đều khác nhau, mẹ không phải không thương Hàng Hàng, chỉ là mẹ tương đối lãnh tĩnh mà thôi.
Dần dà, Trương Hàng cũng tiếp nhận cái mặc định mẹ mình rất lãnh đạm này, cậu cũng không có chán ghét bà, càng không có phản nghịch qua, thủy chung vẫn lớn lên vô cùng khỏe mạnh, đối với Triệu Hiểu Liên vẫn cực kỳ tôn kính. Thế nhưng bất kể ra sao, qua thời gian lâu dài, tồn tại của người mẹ trong lòng cậu cũng bị nhạt đi không ít.
Chân chính khiến Trương Hàng hiểu biết Triệu Hiểu Liên chính là khoảng thời gian nửa năm cuồng loạn sau khi bà ta ly hôn. Cậu nhìn tận mắt Triệu Hiểu Liên to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-cho-dan-nguoi-mu/1284869/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.