🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phượng Ương nhíu mày: "Thôi chúng ta về trước đi."

Phù Ngọc Thu: "Về gì mà về? Không về, ta còn chưa hái thuốc tốt cho ngươi mà."

Phượng Ương: "Nhưng......"

Phù Ngọc Thu đưa tay nhéo mặt hắn tức giận nói: "Sao, không chữa mặt nữa à? Muốn làm kẻ xấu xí cả đời đúng không? Chỉ là mấy con rắn thôi, còn lâu mới cắn được ta."

Thấy Phù Ngọc Thu kiên quyết như thế, Phượng Ương đành phải dằn xuống nỗi bất an trong lòng rồi tiếp tục theo y lên núi.

Lúc này Phù Ngọc Thu mới hài lòng, còn lẩm bẩm nói: "Nhị ca của ta là cỏ độc...... Nhị ca của ta rất giỏi dùng độc, từ nhỏ đã hay cho ta uống nước độc nên ta bách độc bất xâm từ lâu rồi. Mấy con rắn quèn này ấy à, hừ. Dù ta có bị cắn cũng chẳng trúng độc được đâu."

Nói xong y còn chìa bắp chân tới một con rắn bên cạnh cố ý khiêu khích: "Nè, nè nè? Cắn ta đi."

Con rắn bình thường kia chắc chưa thấy ai ngốc như vậy nên thè lưỡi trườn đi.

Phù Ngọc Thu đắc ý quay lại nói: "Thấy chưa, có cắn ta đâu."

Phượng Ương: "......"

Hắn cứ sợ con rắn kia sẽ hung hăng đớp Phù Ngọc Thu một miếng.

Phù Ngọc Thu nghênh ngang đi hái thảo dược mình cần, xưa nay y hái thuốc toàn vặt thân hoặc lá chứ không nhổ cả cây, sau nửa ngày trong gùi nhỏ đã đựng đầy thảo dược.

Phượng Ương nhìn sắc trời mới nãy còn sáng sủa mà giờ đã âm u sắp mưa, vội bảo y: "Về trước đi đã."

Phù Ngọc Thu đếm lại thuốc vừa hái

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-be-chip-trong-tay-tien-ton/877291/chuong-74.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.