Trong giờ giờ khắc này, mọi người trong nháy mắt mới kịp phản ứng.
Hóa ra Khương Sam mới là chủ nhân chân chính của ngôi nhà này a, cái gì mà sa đọa, cái gì mà đau khổ không chịu nổi chứ, đều là lời nói suông a. Người kiêu ngạo như cô, cho dù bây giờ cô chỉ có một thân một mình đi chăng nữa, cô vẫn như trước là một người cố chấp, sẽ vẫn duy trì những thứ thuộc về Khương gia, ở nơi nào sẽ sảy ra khả năng cô có ý tưởng dụ dỗ bất luận kẻ nào đâu?
Khương Mật thân thủ nắm chặt hai tay, triệt để sinh khí, tức giận không nói thành lời.
Khương Sam đi lên phòng, sau đó, cô quay lại nhìn sắc mặt tái xanh xấu hổ của Khương Vi, hảo tâm nhắc nhở một câu.
"Cô bé ngốc a, vóc người hai chúng ta tuy rằng không sai biệt lắm, nhưng quần áo mặc lên sẽ có khác biệt rất lớn, về sau nếu em muốn chọn quần áo mặc, nhớ rõ, em nên tìm bộ nào thích hợp với chính mình. Quần áo mặc ở trên người là dùng để phụ trợ người, bộ váy này em mặc quá lộ liễu a, người bình thường sẽ không chọn những bộ như vậy, về sau tốt nhất em không cần mặc nữa, lần sau chờ chị được nghỉ, sẽ cùng em đi dạo phố, chọn cho em thêm hai kiện quần áo hợp với tác phong của em nhất a."
Nói xong còn nhìn nhìn Khương Mật, ánh mắt gây hấn, gằn từng chữ nói: "Cô cô, người nói đi?"
Khương Mật sinh khí đến mức ngực phát đau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-than-trong-tung-buoc/1952857/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.