Lãng Quên- Diễn Đàn
Không biết qua bao lâu, Triệu Thanh Thanh mới có thể tìm về suy nghĩ của mình lần nữa, cô run rẩy cầm lấy điện thoại, bấm số của Bạch Kỳ.
Một lúc lâu sau, Bạch Kỳ mới nhận điện thoại, trong nháy mắt nghe được giọng của Bạch Kỳ, Triệu Thanh Thanh giống như chim tìm được tổ, nước mắt phẫn nộ ủy khuất lập tức rơi xuống.
“Bạch Kỳ! Anh đang ở đâu?”
Giọng Bạch Kỳ xa xa ở trong ống nghe truyền tới:
“Đã ra ngoài làm nhiệm vụ, sao vậy?”
Môi Triệu Thanh Thanh run rẩy, nói năng lộn xộn:
“Khương, Khương Sam, cô ấy….”
Trong nháy mắt, giọng nói Bạch Kỳ trở nên rõ ràng:
“Bây giờ không phải các cô đang tham gia thi đấu ở thành phố T sao?”
Triệu Thanh Thanh cho là anh vẫn còn quan tâm đến mình, cuối cùng trong lòng có chút dễ chịu, thổ lộ hết cùng với hi vọng sẽ nhận được an ủi và muốn được sự bảo vệ che chở hơn nữa ở chỗ Bạch Kỳ. Cô biết thời gian trước Bạch Kỳ bị Khương Sam chọc giận, cũng đang bắt đầu đối phó cô ta, xiết chặt điện thoại, trong lòng Triệu Thanh Thanh mang theo khoái ý trả thù mở miệng.
“Phải, em cùng với Khương Sam đều ở thành phố T, anh biết không, cô ta…”
“Triệu Thanh Thanh.” Giọng nói Bạch Kỳ nhàn nhạt.
“Không cần phải làm chuyện gì mờ ám, cũng không cần để tôi cho biết cô dùng bất cứ cách gì khó xử cô ấy, chuyện ở quân nghệ tôi sẽ nghĩ biện pháp giải quyết cho cô.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-than-trong-tung-buoc/1952653/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.