Lãng Quên- Diễn Đàn
Tần Diệc Hạo đóng cửa sổ xe lại, bốn phía một mảng trống vắng, từng bông tuyết nhỏ rơi xuống, theo cửa kiếng xe trượt ra ngoài, ngọn đèn đường mờ nhạt trong bóng đêm càng thêm nổi bật sự tàn tạ ái muội, bên ngoài rừng cây rậm rạp lạnh lẽo, trong xe lại tràn ngập tiếng môi lưỡi khiến người khác không nhịn được xao động.
Tần Diệc Hạo thu lại ánh mắt thâm trầm, trong ánh mắt sắc bén lẫn theo vài phần phiền não.
Khương Sam co rục lại thành một đống, tiếng kêu rên nho nhỏ đứt quãng vang lên, bộ vắng mặc trên người đã bị kéo xuống đến thất linh bát lạc, lộ ra bả vai sáng bóng mịn màng cùng với bộ ngực như ẩn như hiện, khiến người nhìn thấy máu nóng sục sôi.
Đóng kín cửa xe, Tần Diệc Hạo nói:
“Rất khó chịu sao? Kiên trì thêm một lúc nữa không được sao?”
Tần Diệc Hạo vốn không phải là một chính nhân quân tử, huống chi lần này Khương Sam đã tỏ vẻ ngầm đồng ý, chỉ là trong thời tiết quỷ quái này, cùng với ở bên trong xe chật chội, anh thật sự cảm thấy quá ủy khuất cô rồi, cũng có chút sợ… Không làm được?
Thần trí Khương Sam không quá rõ ràng, nghe vậy vô tri vô giác nhìn qua, chân mày khóe mắt mị sắc khó nhịn đan xen nhau, ánh mắt ngập nước không nhúc nhích nhìn anh, nhìn không rõ lại buồn bã cúi đầu xuống, bàn tay vô tình kéo váy xuống tiếp.
Tần Diệc Hạo nhíu mày, thò người lên ghế trên tăng nhiệt độ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-than-trong-tung-buoc/1952611/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.