Sau khi đặt tấm lệnh bài vào tay vũ nữ, Lăng Sở tìm một nơi để ấn náu, chuẩn bị xem trò hay. Nhưng vừa mới xoay người đi, trong đầu đột nhiên truyền đến một cơn đau nhức. Cơn đau lan xuống khắp cơ thể hắn, tầm nhìn phía trước cũng trở nên mờ hơn, những bước đi loạng choạng như sắp ngã.
"Chuyện gì vậy chứ?", Lăng Sở ấn mạnh vào trán. "Sao đột nhiên lại đau như vậy?"
Điều tồi tệ hơn là tầm mắt phía trước ngày càng mờ đi, thậm chí hắn còn không thấy rõ đường để bước tiếp.
Hắn giật mình hoảng sợ :"Khó khăn lắm mới có cơ hội phục thù Giả gia. Mình không thể ngất đi lúc này được, bi kịch không thể được lặp lại lần nữa!"
Không, không thể được!
Lăng Sở cắn chặt răng, hơi thở hổn hển. Hắn cố gắng không cho mình ngã xuống, loạng choạng đi về phía một góc khuất. Chật vật mất một lúc hắn mới thành công đến nơi trú ẩn, mồ hôi chảy ròng ròng.
Cả người hắn co rúm lại, không thể tiếp tục chống chịu được nữa.
Sau khi ngất đi, cả cơ thể hắn vẫn rất khó chịu. Rất nhiều chuyện kỳ lạ đan xen lẫn lộn trong đầu hắn, nào là mê cung, bẫy đoạt mạng, bẫy ẩn náu, bẫy gây ảo giác,...
Đối với những đoạn ký ức này Lăng Sở vừa cảm thấy kỳ quặc vừa cảm thấy quen thuộc, nhưng dường như mọi thứ lại rất mơ hồ. Dường như tất cả những kiến thức đó hắn đã được học từ rất lâu rồi, nhưng lại một lần gợi về hết buộc hắn phải ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662820/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.