"Cha." Sau khi trở lại nha môn, Tào Phong gặp Tào Nhất ở sân sau.
"Chuyện tiến triển thế nào rồi? Lăng Sở nói gì?" Tào Nhất hỏi.
Tào Phong kể lại ngắn gọn cuộc nói chuyện giữa hắn và Lăng Sở. Cuối cùng hắn kết luận :"Con không nghĩ hắn đơn giản, hắn nói chuyện rất cẩn trọng. Không giống với lời đồn người ta nói hắn nhu nhược chút nào. Hoặc là hắn giả vở, hoặc là do bị dồn đến chân tường."
"Con thấy thế nào?" Tào Nhất hỏi.
Tào Phong suy nghĩ một lát rồi nói :"Nếu Lăng Sở thật sự như lời đồn, vậy khi bị dồn vào đường cùng hắn chắc chắn sẽ chỉ vào Giả Nguyên Lăng mà chửi bới một trận, sau đó cắt đứt quan hệ. Nhưng hôm nay hắn hành động rất dứt khoát, mọi lời nói ra bên trong đều chứa đầy cạm bẫy. Hắn từng bước đưa Giả Nguyên Lăng đến lao phủ, thậm chí còn buộc Trương Đông phải từ bỏ Giả Nguyên Lăng. Cho nên con mạo muội nghiêng về lý do đầu tiên, chính là sự dịu dạng, yếu đuối của hắn ngay từ đầu đã là giả."
"Vậy tại sao hắn lại quyết định lộ diện?" Tào Nhất hỏi.
"Ngoại trừ việc Giả Nguyên Lăng thực sự chọc tức hắn, con nghĩ hắn cũng nhận ra Lăng gia bây giờ đang ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc. Thông qua cuộc trò chuyện vừa rồi, con thấy hắn hiểu rất rõ tình hình của Lăng gia bây giờ, cho nên mới không thể che giấu bản chất thật của mình nữa." Tào Phong trả lời.
Sau khi nói xong, Tào Phong đột nhiên có chút bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662777/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.