"A Đa, đừng có đẩy nữa, ta không nhìn thấy gì cả." Lăng Mặc đứng trước quầy bán tượng nhào bằng bột. Hắn nhìn chằm chằm vào ổng chủ tiệm đang nhào những bức tượng nhỏ. Chú chó tên A Đa cũng vui vẻ đứng quẫy đuôi liên tục.
Tay trái tay phải mỗi tay đều cầm một con diều hâu bọc đường, Lăng Sở đứng nhìn Lăng Mặc cùng A Đa không nói nên lời. Hai chủ tớ họ giống như những chú chim vừa bay ra khỏi lồng, bay đi khắp nơi nhìn ngắm xung quanh. Hai con diều hâu bọc đường nhanh chóng bị bỏ lại phía sau, sự chú ý của họ đã va phải một thứ khác.
"Lăng Mặc, đừng có bám chặt vào quầy hàng như thế! A Đa, mau bỏ chân xuống!"
"Ha ha. Tốt, tốt. Xem ra gian hàng của ta vẫn còn ngon lắm!"
Chủ quầy hàng tươi cười nhào bột nặn tượng, cùng Lăng Sở nói chuyện. Rất nhiều trẻ con vây quanh gian hàng, nói cười vui nhộn.
"Ta cũng muốn hai bức tượng bằng bột. Một cái là ta, cái còn lại là ca ca của ta." Lăng Mặc mắt sáng rực nói.
"Được, được..." Chủ quầy mỉm cười đồng ý.
Lăng Sở có chút lo lắng. Nhiều trẻ con vây quay gian hàng như vậy, đợi đến lượt tượng của họ nặn xong chắc chắn sẽ rất lâu.
"Mặc Mặc, không phải đệ muốn đến Phượng Thai quán ăn điểm tâm sao? Nếu còn ở đây đợi tượng nặn xong sẽ hết chỗ đó. Mua tượng Quan Vân Trường với Trương Phi được không?"
Nghe Lăng Sở nói xong, Lăng Mặc đưa mắt nhìn Quan Vân Trường, Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662733/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.