Lăng Sở cùng Vũ Văn Xung vẫn còn ở sảnh trước.
"Ta nghe nói Lăng thiếu gia đã đuổi rất nhiều hộ vệ?" Vũ Văn Xung hỏi.
Lăng Sở không mấy ngạc nhiên. Dù sao chuyện này cũng không phải bí mật gì, cấp dưới của Vũ Văn Xung chỉ cần đi dò hỏi một chút là ra.
"Bọn họ đều là những kẻ không động tay động chân." Lăng Sở đáp.
Vũ Văn Xung gật đầu, vừa muốn nói gì đó thì Vương Đại Sơn quay lại :"Thiếu gia, có thư từ Hạ Đức rồi."
Hai mắt hắn lập tức sáng lên. Lăng sở cầm lấy thư, kiểm tra nó thật cẩn thận.
Mặc dù Vũ Văn Xung chỉ mới ở Lăng gia có một đêm, nhưng hắn đã biết rất rõ những người bên cạnh Lăng Sở. Theo những gì hắn biết, người tên Hạ Đức này được Lăng Sở cử đi điều tra chuyện gì đó rất bí mật.
Thấy Lăng Sở vui vẻ như vậy, hắn không khỏi tò mò bên trong bức thư viết gì.
Lá thư rất dài. Hạ Đức ghi rất rõ thông tin lý lịch của tất cả hộ vệ mà hắn tìm thấy. Tất cả những gì ghi trong đây không khác gì nhiều so với những gì họ có cho đến nay, Lăng Sở có phần nhẹ nhõm.
Được rồi, lai lịch của bọn họ đều rất sạch sẽ, có thể bắt đầu huấn luyện bọn họ rồi.
Hạ Đức ở cuối bức thư nói rằng hiện tại hắn đang ở Dương châu, nếu không có gì xảy ra thì vài ngày nữa sẽ trở về Đàm Dương.
'Dương châu...' Trong đầu Lăng Sở chợt nảy ra một ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662694/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.