Thú vị! Rõ ràng đây là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, hay là Lăng Sở sớm đã biết hắn là ai?
Nếu danh tính của hắn không phải lý do khiến Lăng Sở ý muốn thù địch rõ ràng như thế, vậy chỉ có thể là chuyện hủy hôn kia mà thôi.
Hình như vẫn còn điều gì hắn chưa biết. Không sao cả hiện tại hắn đã ở Đàm Dương rồi, hắn nhất định sẽ tìm ra điều gọi là chưa biết kia.
"Nguyên soái, còn những người này thì sao?" Giang Kha hỏi.
Hai từ 'nguyên soái' vừa vang lên Vũ Văn Xung lập tức để ý đến Lăng Sở lại phát hiện hắn một chút động tĩnh cũng không có. Xem ra Lăng Sở sớm đã đoán ra hắn là ai rồi.
"Lập tức tìm hiểu xem vì sao bọn họ làm chuyện này. Còn nữa, dặn bọn họ phải giữ im lặng." Vũ Văn Xung nói.
"Rõ, nguyên soái." Người đàn ông xoay người, đi về phía đám lính tuần tra đang quỳ dưới đất.
Lăng Sở nhìn đám lính lần lượt bị người đàn ông kia thẩm tra. Chỉ mất vài phút đám người kia đã bị thẩm vấn khai ra hết. Sau đó trên mặt ai cũng tái nhợt sợ hãi, dường như gặp phải chuyện gì vô cùng khủng khiếp.
"Nguyên soái, đám người này toàn bộ đều làm theo lệnh của Trương Đông. Trương Đông biết việc Lăng thiếu gia đến vườn thảo mộc cho nên đã sai bọn họ buộc Lăng thiếu đến doanh trại."
Lăng Sở dù đã đoán ra được ý định của Trương Đông nhưng hắn vẫn là không nhịn được mà nắm chặt tay.
Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662683/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.