"Ta có thể giúp gì được không?" Sau khi đội áp giải Giả Nguyên Lăng đi xa, Vũ Văn Xung hỏi.
"Không." Lăng Sở tin vào sự sắp xếp của nhị thúc. Hắn tin Giả Nguyên Lăng sẽ bị ngăn lại trước khi kịp đi đến biên giới.
Vũ Văn Xung liếc nhìn Lăng Sở, không nói gì. Dường như hắn đã nhận ra điều gì từ Lăng Sở.
"Đến núi phía tây đi." Lăng Sở đứng dậy nói.
Sau đó hai người cùng nhau rời khỏi quán trà.
"Từ đây đến núi phía tây mất hai giờ. Chúng ta phải thuê hai con ngựa." Lăng Sở nói.
Các mỏ và trang trại thảo dược đều nằm ở vùng ngoại ô xa xôi của Đàm Dương, cho nên ngựa là phương tiện vận chuyển và đi lại thiết yếu nhất. Có một cửa hàng ngựa gần cổng phía tây. Lăng Sở thuê hai con ngựa rồi cùng Vũ Văn Xung ra khỏi thành. Trước khi ra khỏi thành, Lăng Sở đặc biệt chú ý xung quanh, cố gắng tìm kiếm dấu vết những hộ vệ bí ẩn kia của Vũ Văn Xung, nhưng ngay cả một bóng người hắn cũng không thấy.
"Đang tìm cái gì vậy?" Vũ Văn Xung hỏi.
"Ngài...chỉ ngài và ta?" Lăng Sở nhìn Vũ Văn Xung.
Vũ Văn Xung nhướng mày nói :"Ta lo được. Đi thôi."
Nghĩ đến những hộ vệ đã bảo vệ Vũ Văn Xung suốt bao năm qua, Lăng Sở không nghĩ rằng bọn họ sẽ dễ dàng từ bỏ như vậy.
Sau khi lên ngựa, Lăng Sở cùng Vũ Văn Xung ra khỏi thành, đi về phía ngọn núi phía tây.
"Cuối con đường này có một ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662661/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.