Lúc đang khai tiệc, trưởng công chúa nói vài câu đại cát đại lợi, để cho mọi người ngồi xuống. Đột nhiên Tạ Vũ Vi kinh hô một tiếng: “Ngọc bội của ta đâu? Các ngươi ai lấy ngọc bội của ta?”
Lúc nàng ta nói lời này, ánh mắt rõ ràng trừng mắt nhìn chằm chằm mấy người đang đứng xung quanh Tô Tâm Ly, ánh mắt như muốn ăn thịt người, mang theo dục vọng nham hiểm muốn phá hủy mọi thứ của nàng ta.
Tiếp đó mọi người đều kinh hãi. Theo ánh mắt của Tạ Vũ Vi, không có gì bất ngờ, nhìn thấy đó không phải là Tô Tâm Ly, người lúc nãy nổi bật nhất trước mặt trưởng công chúa và chư vị hoàng tử, người mà mọi người đều nghĩ nàng sẽ đạt được danh hiệu Bách Hoa nữ sao? Đối mặt với động tĩnh lớn của Hoài An quận chúa và phản ứng của mọi người, Tô Tâm Ly trước sau vẫn lạnh nhạt ngồi ở đó, mặt vẫn điềm đạm, vân đạm phong khinh, bên môi thậm chí còn treo nụ cười, tựa hồ có vài phần mỉa mai.
Tạ Vũ Vi vốn nổi tiếng ở thành Kinh Lăng, nàng điêu ngoa, thủ đoạn độc ác không người nào không biết, cho nên vốn là với thân phận của nàng ta hẳn sẽ có rất nhiều người muốn kết giao nhưng trên thực tế không có nữ tử nào nguyện ý kết giao với nàng ta. Trước khi các tiểu thư khác đến đây, bọn họ đều được phu nhân căn dặn nếu gặp được Hoài An quận chúa, có thể tránh được thì hãy tránh đi, bởi vì Tạ Vũ Vi rất nhỏ nhen, nàng ta rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-lam-y-pham-dich-nu/3259135/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.