Edit: Meimei
Tuy nói đã thoát hiểm nhưng vừa mới trải qua các loại biến cố, Tô Tâm Ly vẫn còn sợ hãi, nhất là đối với tiểu nam hài đứng giữa đường trước mặt xe ngựa lúc nãy. Một hồi kinh sợ vừa qua, tay nàng vẫn gắt gao níu chặt cánh tay của Lan Dực Thư, lòng bàn tay đầy máu nhiễm đỏ một góc áo của Lan Dực Thư. Nàng trợn to hai mắt nhìn Lan Dực Thư, ánh mắt tràn đầy kinh sợ không yên còn nồng đậm bi thống, làm người khác nhìn vào không khỏi chua xót trong lòng.
“Ngươi bị thương.”
Thần sắc Lan Dực Thư lo lắng còn có vài phần yêu thương, kéo Tô Tâm Ly đang chìm đắm trong bi thống trở lại. Tô Tâm Ly phục hồi lại tinh thần. Cô rút bàn tay đang nắm chặt tay của Lan Dực Thư ra, đứng lên, lui về phía sau hai bước, dịu dàng hướng về phía hắn phúc thân. Sợi tóc mất trật tự, dáng dấp chật vật nhưng lại không hề ảnh hưởng đến phong thái đại gia khuê tú của nàng.
“Đa tạ ân cứu mạng của công tử.” Đây là lần thứ ba hắn xuất thủ tương trợ, lần thứ hai cứu tính mạng của nàng.
Thái độ của nàng vừa lạnh nhạt vừa xa lánh, lại tràn đầy cảm kích, giống như đây là lần đầu tiên nàng gặp Lan Dực Thư. Nói xong, nhìn thoáng qua bốn phía, nàng phát hiện Lưu Chu còn đang nằm trên mặt đất, đồng thời thấy bên người nàng là một bãi máu, không khỏi cả kinh trong lòng. Mặt Tô Tâm Ly nay lại tái nhợt thêm vài phần, gần như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-lam-y-pham-dich-nu/3259115/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.