Mà hôm nay –
Mình vẫn nằm trên khuỷu tay hắn nhưng mà cánh tay nàng lại ôm lấy cổ Bùi Vân Khiêm.
Thẩm Xu nhìn tay mình nuốt nước miếng, nàng sẽ không ôm Bùi Vân Khiêm ngủ cả một đêm đấy chứ? Nghĩ vậy, Thẩm Xu nhanh chóng thu tay ngồi dậy.
Tiếp theo, bên tai truyền tới một tiếng cười khẽ.
Thẩm Xu quay đầu lại, Bùi Vân Khiêm đang dùng cánh tay chống đầu sâu xa nhìn nàng, dáng vẻ như bị nàng chiếm tiện nghi.
“Bây giờ mới nhớ phải thẹn thùng?”
Bùi Vân Khiêm nhướn mày, khoé miệng như cười như không, ánh mắt dừng trên mặt Thẩm Xu, kéo dài âm điệu, “Tối qua sao thần lại không thấy công chúa hạ thủ lưu tình chút nào?”
“?” Trong lòng Thẩm Xu nhảy dựng, bỗng nhiên nổi lên cảm giác tội ác, chẳng lẽ nàng thật sự đã làm gì với Bùi Vân Khiêm, sau đó giống như bội tình bạc nghĩa?
Không chờ Thẩm Xu nói chuyện đã thấy vẻ mặt bất bình của Bùi Vân Khiêm trầm giọng nói, “Công chúa đúng là nhẫn tâm, nhanh như vậy đã không thừa nhận?”
Lời trong lời ngoài đều ám chỉ tối qua hắn đã bị nàng chiếm tiện nghi rất lớn.
Thấy vẻ mặt mờ mịt của Thẩm Xu, khoé miệng Bùi Vân Khiêm cong lên một độ cong không dễ phát hiện, hắn thở dài đứng dậy làm bộ làm tịch nói, “Thôi! Không thừa nhận cũng không sao, dù sao thì đây cũng không phải lần đầu công chúa giở trò với thần.
”
Giở… giở trò? Còn không phải lần đầu tiên?
Thẩm Xu sửng sốt, nàng ngủ vẫn luôn an phận mà, sao có thể làm cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-cuoi-nguoi-khac/4941059/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.