Dưới ánh trăng, làn da người nọ trở nên lạnh lẽo, giữa mày là sự đạm bạc xa cách, đáy mắt mang theo sát khí chưa tan, môi mím thành một đường thẳng, trong tay còn cầm thanh kiếm nhuốm máu, giống như người c.h.ế.t trên tay hắn là chuyện bình thường.
Mà giờ này, người đứng trong tiểu viện cầm kiếm đoạt mạng người khác không phải ai khác chính là ‘phu quân’ của nàng, Bùi Vân Khiêm.
Nghĩ đến lời đồn trước đây, Thẩm Xu sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, thân mình run rẩy, vất vả lắm mới ổn định được cơ thể, lại không cẩn thận va phải xiềng xích ở cửa, phát ra tiếng kêu leng keng kinh động người bên trong.
“Ai?”
Nghe thấy âm thanh, sát khí trong mắt Bùi Vân Khiêm loé lên, sau đó quay đầu nhìn về phía cửa.
Bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Xu chạy trối c.h.ế.t, Bùi Vân Khiêm thu hồi tầm mắt, may mắn bản thân khống chế được thanh kiếm trong tay.
Mà Chu Tước cũng thấy rõ người bên ngoài là ai, nhìn sắc mặt Bùi Vân Khiêm một lúc mới thử nói, “Tướng quân, ngoài cửa hình như là phu nhân.
”
Nghe vậy, Bùi Vân Khiêm khôi phục tinh thần, đưa kiếm trong tay cho nàng, ngữ khí trước sau như một không chút hơi ấm, “Ta có tính toán.
”
Nói rồi, hắn nhìn lướt qua người trên mặt đất, thu hồi ánh mắt nhàn nhạt nói, “Sau này còn có người đột nhập thì trực tiếp g**t ch*t, đừng mang tới đây, chướng mắt.
”
Nói xong, hắn cũng không quay đầu lại, chân bước ra sân.
Tần Tuần và Chu Tước tại chỗ nhìn nhau, trước đây tướng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-cuoi-nguoi-khac/4861342/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.