Edit: Hoa Tuyết
Beta: Riêng
Chuyện tuyển tú không có động tĩnh gì, cũng không nghe ai nhắc tới, Khương Huệ nghĩ là do Mục Nhung cự tuyệt. Tuy nàng đã đoán trước sẽ như vậy nhưng lúc này trong lòng vẫn vui như nở hoa. Hôm đó nàng đến Càn Thanh cung, nhìn thấy mai vàng nở rất đẹp, nên bảo cung nữ cắt mấy cành, đi đến trước thư phòng lại có một bóng người từ bên trong lảo đảo ngã ra.
Thiếu chút nữa người nọ đã ngã trúng chân nàng, Khương Huệ nhìn lại, thì ra là Chu Cung.
Chu Cung vội vàng dập đầu gọi nương nương, hành lễ xong liền vội vã đi khỏi.
Nàng đứng ở cửa, chỉ thấy chén trà bị ném tung tóe trên mặt đất, nước văng đầy đất. Còn mặt Mục Nhung thì lạnh như băng, ánh mắt còn chưa thu lại, nhìn như muốn giết người, làm ai nhìn thấy đều phải sợ hãi.
Nàng không dám đi vào. Dù vẫn luôn biết hắn rất độc ác, nhưng trước mặt nàng hắn chưa từng thể hiện ra, vẫn luôn chu đáo săn sóc. Hôm nay thấy hắn đối với Chu Cung như vậy, nàng mới thật sự hoảng sợ.
Vì nàng biết Chu Cung đã đi theo Mục Nhung từ nhỏ, là tâm phúc hắn tin tưởng nhất, không ngờ hôm nay lại thảm hại như vậy. Cũng không biết Chu Cung đã làm sai chuyện gì?
“Hoàng thượng.” Nàng nhẹ giọng vấn an, có chút hối hận vì hôm nay đến đây, đúng lúc hắn đang nổi giận.
Cửa thành bốc cháy, người vô tội bị vạ lây.
Mục Nhung nhìn sang, thấy nàng mặc áo ngắn hồng đào thêu hoa lê, bên dưới là váy bông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sung-hau/14198/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.