Edit: Tô Hi
Beta: Hoa Tuyết + Riêng
Mục Nhung không nói quá, thật sự mỗi ngày đều đến nếm một chút, thẳng đến khi sữa càng ngày càng nhiều, tự nhiên cũng chảy ra, không cầm được, hai người mới biết hỏng chuyện rồi.
Khương Huệ vì chuyện này mà xấu hổ không thôi, nàng còn trẻ, chưa từng trải qua chuyện này nên không biết trước sẽ như vậy.
Kim ma ma biết thái tử đã tận hứng, mới lập tức nói rõ nguyên do, sữa này vốn để em bé bú, hơn nữa càng bú sữa càng nhiều, không bú hết dĩ nhiên sẽ chảy ra, mà Khương Huệ không cần cho con bú, có sữa nhiều lại không dùng đến, ngược lại sẽ không tốt cho cơ thể.
Lúc này Mục Nhung mới dừng lại.
Lúc hai tháng tuổi, đứa bé đã mập hơn một chút, không còn non yếu giống con mèo con như lúc mới sinh nữa, khuôn mặt cũng không còn nhăn nheo, hay dùng ánh mắt to tròn chăm chú nhìn mọi người. Đôi mắt bé đen lay láy như hạt nhãn, khiến ai nhìn cũng yêu thích.
Có điều bé vẫn không thể di chuyển, chỉ hay quan sát mọi người, hết ăn rồi lại ngủ, một ngày ngủ đến mấy canh giờ, không hề khiến người khác phí tâm.
Lúc này Khương Huệ cũng đã ở cữ xong, dạo này đang cố gắng giảm cân, tuy rằng Mục Nhung nói thế này sờ rất thoải mái, nhưng nàng lại rất phiền lòng.
Kim ma ma cũng ủng hộ nàng.
Đừng nói cái gì phụ nữ không nên lấy sắc hầu người, hậu cung của các triều đại, hoàng hậu phi tần vô số, nhưng có mấy người là dựa vào đức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sung-hau/14195/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.