Edit: Tô Hi
Beta: Hoa Tuyết + Riêng
Lúc này, người của Khương gia cũng ngồi xe tới Thẩm gia.
Thẩm gia là dòng dõi thư hương, gia tộc mấy đời đều có người làm quan, trạch viện này cũng khá lịch sự tao nhã, khắp nơi đều là mai lan trúc cúc. Mặc dù mai vàng ở đây không phải là giống đẹp nhất, nhưng lại được trồng rất nhiều vì nó không sợ lạnh, vẫn kiêu ngạo đứng trong sương gió, nên vào mùa đông thưởng thức loại hoa này là hợp nhất.
Ở cổng trong, sáng sớm Thẩm phu nhân đã phái người chờ sẵn để đón tiếp, cho nên vừa đến nơi thì nam nữ liền tách ra.
Chỉ thấy trong đám người, Lương thị là người nổi bật nhất, nửa bên mặt diễm lệ vô song, còn nửa bên kia thì dữ tợn đáng sợ. Đám nô tỳ thấy vậy, ban đầu còn có hơi hoảng sợ, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh tâm trạng, sau khi hành lễ xong thì đưa các nàng đến nội đường chuyện nhé. Tuy là nhắc nhở nhưng ngữ khí lại không giống như nói với người ngang hàng
Trên đường đi, Hồ thị nói với Lương thị: “Ở đây có nhiều người không biết tẩu mà tẩu cũng chẳng biết họ, một lát nữa đừng tự tiện nói chuyện nhé.” Tuy là nhắc nhở nhưng ngữ khí lại không giống như nói với người ngang hàng vì khuôn mặt mới không tiện kết giao với người khác mà thôi, có điểm nào không bằng thẩm ấy chứ.
Khương Huệ nghe vậy liền nhíu mày, đang định mở miệng thì Lương thị lại nháy mắt với nàng, rồi cười nói với Hồ thị: “Đệ muội nói phải, bản thân ta cũng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sung-hau/14148/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.