Edit: Hoa Tuyết
Bởi vì còn chưa mở cửa hàng, nên cả nhà đệ đệ Hồ thị tạm thời không có chuyện gì làm, chỉ để ý quản lý hạ nhân, hôm nay thấy Khương Từ đi thi hương, Đới thị liền gọi Hồ Hải vào trong phòng, rồi quay người đóng cửa lại.
Tính tình Hồ Hải thành thật, cười nói: “Nói chuyện gì vậy, còn đóng cửa nữa.”
“Ông đúng là đồ đầu gỗ mà.” Mang thị khẽ gắt một tiếng, “Trước mắt có một cọc nhân duyên tốt mà ông không nhìn thấy à?”
Hồ hải không hiểu gì cả.
“Như Lan nhà chúng ta sang năm đã mười lăm, chúng ta phải định hôn sự cho nàng thôi.” Đới thị kéo hắn ngồi xuống, nói tường tận, “Đứa bé A Từ kia rất chăm chỉ, ở Tống Châu thì ta đã nghe nó nói học rất tốt rồi, lần này thi hương nhất định sẽ đậu, hơn nữa cho dù không thể làm tiến sĩ, thì cũng có thể làm một quan viên nhỏ, có nhị thúc nó ở đây, sau này từ từ cũng sẽ thăng tiến thôi. Ta nghĩ, hay là gả Như Lan nhà chúng ta cho hắn đi.” Bà cũng biết A Từ có thể sẽ làm quan, vậy thì sao hắn chịu cưới Như lan chứ? Kinh thành nhiều quý nhân.
Hồ Hải giật mình hoảng hốt: “Chuyện này không tốt đâu.” Nếu không phải tỷ tỷ của ông vận khí tốt, gả được cho Khương Tế Hiển, thì thật không dám nghĩ tới cuộc sống.
“Sao lại không tốt?” Đới thị trừng mắt hiện tại sẽ thế nào nữa, Hồ gia bọn họ có là cái gì đâu, gia thế không bằng ai cả, Hồ Hải liên tục lắc đầu.
“Bà cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sung-hau/14133/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.