Edit: Hoa Tuyết
Beta: Tô Hi
Khương Huệ cảm thấy phía sau có một luồng gió nên quay đầu lại, thì nhìn thấy một người đàn ông thẳng đờ ngã xuống, ngẩng mặt lại thấy Mục Nhung đang đứng ở trước mặt, lạnh lùng nói với nàng: “Bình thường thấy nàng thông minh lắm mà, sao hôm nay lại hồ đồ như vậy, chạy đến nơi này tìm đứa bé sao?”
Hắn vốn đang ăn với bọn Khương Từ thì thấy đám người Khương Du đi đến, nói là Bảo Nhi đi lạc, còn nói Khương Huệ đã một mình đi tìm, kêu gọi ầm ĩ.
Hắn nhất thời luống cuống tay chân, may mà vẫn phái người trông chừng Khương Huệ, nên rất nhanh sẽ biết được nàng đang ở đâu, chỉ là không nói cho người khác biết được rồi, Bảo Nhi cô nương đang ở nơi khác, là bị người ta dùng diều dụ dỗ đi ra ngoài, nhưng còn đi chưa xa.”
Câu đầu tiên Khương Huệ nói lại là: “Bảo Nhi ở đâu huynh có biết không?” Khương Huệ thở mạnh ra một hơi, đến lúc này đầu óc mới thanh tỉnh lại, nghĩ đến người đàn ông vừa ngất xỉu kia.
Mục Nhung còn chưa nói chuyện, Hà Viễn đã chạy nhanh tới nói mấy câu, hắn nói: “Tìm được rồi, Bảo Nhi cô nương đang ở nơi khác, là bị người ta dùng diều dụ dỗ đi ra ngoài, nhưng còn đi chưa xa.” Chẳng lẽ là Hà phu nhân? Khương Huệ biến sắc kia tỉnh dậy, đau đến chết đi sống lại, Hà Viễn hỏi: “Là người nào sai khiến ngươi?
Khương Huệ thở mạnh ra một hơi, đến lúc này đầu óc mới thanh tỉnh lại, nghĩ đến người đàn ông vừa ngất xỉu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sung-hau/14122/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.