Vòng thứ 2 của cuộc thi chính thức bắt đầu, chủ đề là mùa đông.
Giản Trí Hâm nhìn từng bông tuyết rơi xuống đậu trên bả vai, tuyết tan thấm vào vải mang theo cái lạnh vào da thịt, khiến Giản Trí Hâm càng thêm lo lắng. Cậu đứng ở khoảng đất trống phía sau hậu trường vừa tìm cảm hứng vừa lắng tai nghe từng màn biểu diễn ở phía ngoài sân khấu, mọi người đều đã rất cố gắng, khả năng mà họ che dấu nay đã được bộc lộ ra hết, bởi vòng 2 có tên gọi là vòng Tử Thần, bởi sau vòng 2 sẽ chỉ còn 10 người đi tiếp, cạnh tranh vô cùng gay gắt.
Giản Trí Hâm đặt tay lên ngực, cậu nhớ đến lời nói của Trịnh Cảnh Dư, từ từ nhắm mắt lại. Giản Trí Hâm hít vào một ngụm lớn, giữ lại, sau đó từ từ thở ra theo quy tắc 4-7-8.
Hơi thở đã được giữ vững, trái tim cũng đã bình ổn, Giản Trí Hâm từ từ mở mắt, vừa khéo đã đến lúc cậu lên sàn.
- Và tiếp sau đây, xin hãy chào đón chàng trai Giản Trí Hâm của chúng ta quay trở lại sân khấu với bản nhạc "Áo Ấm" kết hợp cùng giọng ca ấm áp của nam giám khảo Tống Ngạn Hiên!!
Vòng 2 của cuộc thi là một vòng kết hợp ngẫu nhiên. Các thí sinh sẽ chuẩn bị trước bản nhạc dự thi, sau đó gửi đến chương trình, phía ban tổ chức sẽ lựa chọn ca sĩ ngẫu nhiên (có thể sẽ nằm trong ban giám khảo) kết hợp cùng thí sinh. Đây là một vòng thi khó vì cả thí sinh và ca sĩ đều là lần đầu tiên diễn với nhau, chưa từng tập dượt qua, trình độ của cả hai đều phải vững mới có thể hiểu ý nhau và kết hợp hài hoà.
Giản Trí Hâm thoáng kinh ngạc nhìn Tống Ngạn Hiên tiêu sái bước lên dưới tiếng hò hét của khán giả. Ánh mắt anh ngước lên, nhìn thẳng vào cậu như muốn nói
Hey chàng trai, sẵn sàng rồi chứ?
Giản Trí Hâm cũng khẽ kéo khoé môi lên đáp lại ánh mắt của Tống Ngạn Hiên với phong thái vô cùng tự tin
Đã sẵn sàng, thưa ông chú
Âm nhạc nổi lên, Giản Trí Hâm lướt ngón tay qua phím đàn một lần, cả hội trường chìm vào im lặng.
" Tuyết đầu mùa rơi "
Tống Ngạn Hiên cất giọng, là một chất giọng trầm ấm đầy nội lực, khác hẳn chất giọng khàn khàn khi trước. Khoé môi Giản Trí Hâm âm thầm kéo lên, nếu có thể, cậu quả thực muốn giơ ngón cái thể hiện sự ngưỡng mộ ông chú.
" Có phải hay không em đã về nơi đây
Có phải hay không hình bóng em in trên nền tuyết này
Áo ấm em bay
Bông tuyết lắc lư nghiêng mình đậu trên bờ vai gầy
Tan ra thành nước, thấm vào áo em
... "
Giản Trí Hâm dồn hết tâm trí đánh đàn, từng nốt từng nốt đều được chau chuốt tỉ mỉ. Âm thanh trầm bổng của piano cùng với giọng ca ấm áp của Tống Ngạn Hiên quả thực đã làm ấm lòng người, khiến khán giả không khỏi thích thú. Khán đài dần dần thắp lên những đốm đèn flash, mọi người nghiêng mình theo âm nhạc, tận hưởng âm nhạc theo đúng nghĩa đen.
Giản Trí Hâm rải nốt vài ngón rồi dừng đàn, Tống Ngạn Hiên thì đã dừng hát từ lâu. Lúc này, khán giả như oà lên. Cả hội trường chỉ còn âm thanh vỗ tay bộp bộp, vô cùng mãn nhãn.
Giản Trí Hâm và Tống Ngạn Hiên đứng cúi chào khán giả, sau đó đi vào phía sau cánh gà.
Tống Ngạn Hiên đứng tựa lưng vào tường, nhìn Giản Trí Hâm sau đó nói
- Được đấy, không phụ sự kì vọng của tôi
- Cảm ơn anh, giám khảo Tống, anh cũng hát rất hay, nhưng tại sao trước đây em chưa từng thấy anh nhỉ?
- Molies?
- Mo...Molies?!!!
Giản Trí Hâm gần như bắn đến chỗ Tống Ngạn Hiên. Hai mắt cậu mở lớn, đôi môi cũng không kìm được mà run rẩy lập bập lặp đi lặp lại.
- Anh....anh là Molies?!! Không thể nào!!
- Tại sao tôi là không thể là Molies? - Tống Ngạn Hiên nghiêng đầu, hàng lông mày khẽ nhướn lên
- Tôi....trong suy nghĩ của em, Molies phải ngoài 50 rồi
- Khụ... - Tống Ngạn Hiên cau mày, anh hắng giọng một cái
- E...em nghĩ vậy, vì em thấy tài năng của Molies không thể nào là một người trẻ được - Giản Trí Hâm gãi đầu gãi tai, ánh mắt hướng đến Tống Ngạn Hiên gửi một lời tôi xin lỗi, tôi không cố ý.
- Hmm....nói về thời gian luyện tập thì...đúng là phải ngoài 50 thật - Tống Ngạn Hiên gãi gãi cái cằm bóng loáng của mình
- Hả? - Giản Trí Hâm nhíu mày khó hiểu
- Không có gì, như tôi đã nói đấy, cậu giành được chiến thắng thì tôi sẽ nói cho cậu một bí mật này - Tống Ngạn Hiên nháy mắt ra vẻ thần bí rồi bỏ đi
Giản Trí Hâm đứng đực mặt ở một chỗ, càng nghĩ càng thấy khó hiểu.
Thực sự là Molies?!
Molies là một tài năng âm nhạc ẩn danh trên mạng. Molies đánh được những bản nhạc khó, những bản nhạc của thời đại và có một kiến thức âm nhạc đồ sộ. Không ai biết Molies là ai, sống ở đâu, bao nhiêu tuổi, người ta chỉ biết đến tài năng của Molies cũng như những bản nhạc của người ấy.
Trong giới piano, Molies là một huyền thoại, là một bậc vĩ nhân của cây dương cầm.
- Chắc là không phải đâu....Molies với tài năng và tri thức như thế, phải sống qua 4,5 thập kỉ rồi mới phải....Hầy
Giản Trí Hâm càng nghĩ càng rối, cuối cùng cậu quyêt định quẳng tất cả ra sau đầu và đi uống một cái gì đó nóng nóng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]