Editor: Mặc Doanh RF, Diệp gia quán.
Đường Bội híp mắt.
Cô nhìn thấy rõ, tay Sở Dực Thành đang run lên, sắc mặt cũng tái nhợt.
Đối mặt với Tiêu Học Lâm đang cười lịch sự, thái độ của Sở Dực Thành, rõ ràng không phải là nổi giận.
Ngay cả nhân viên của đoàn phim, cũng lặng lẽ quan sát hai người, ngạc nhiên xì xào bàn tán.
Đường Bội đẩy tay Âu Dương Lạc, đi tới chỗ hai người kia.
Cô đi tới chỗ Sở Dực Thành, giọng nói dịu dàng giống như cơn mưa giữa cơn hạn hán trút xuống trong lòng Sở Dực Thành: “Đạo diễn Sở, xin hỏi vị này là…”
Lúc này Sở Dực Thành mới hồi thần.
Cuối cùng ánh mắt của anh ta cũng có tiêu cự, hoảng hốt đảo qua mặt Đường Bội. Nhìn vào đôi mắt đầy ý cười tự nhiên của cô, toàn thân chấn động, giọng khô khốc nói: “Vị này chính là Tiêu Học Lâm, Tiêu tổng.”
Sở Dực Thành vừa nói, vừa nhìn qua Tiêu Học Lâm, đưa tay ra nắm lại tay của Tiêu Học Lâm, nhàn nhạt nói: “Cậu hai của Tiêu thị, cũng là chồng của cô Thích Bạch Phong.”
“À.” Đường Bội gật đầu cười, nhìn sang Tiêu Học Lâm.
Quả nhiên cô không đoán sai, người này thật sự là Tiêu Học Lâm.
Như vậy, hôm nay hắn tới đây là vì cái gì?
Nhìn sắc mặt của Sở Dực Thành, Đường Bội thầm than trong lòng, cười nhìn Tiêu Học Lâm, nói: “Tôi cũng từng gặp cô Thích một lần, nhưng đây là lần đầu gặp Tiêu tổng.”
Còn như nói cái gì mà ‘trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sieu-sao-vo-yeu-cua-am-da-de-vuong/1975421/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.