Editor: Mặc Doanh RF, Diệp Gia Quán.
Đường Bội híp mắt, đưa tay ôm cổ Sở Quân Việt.
Chờ tới khi Sở Quân Việt buông cô ra, môi cô đã sưng đỏ, nhìn cực kỳ quyến rũ.
Anh đưa tay mơn trớn môi cô, ngón tay đè trên môi cô, đôi mắt lại vô cùng thâm thúy.
Sở Quân Việt nhìn Đường Bội chốc lát rồi khàn giọng nói: “Nếu để anh thấy chuyện đó một lần nữa, anh sẽ…”
Anh đột nhiên không biết nói gì.
Anh sẽ làm gì?
Nhốt Đường Bội ở bên cạnh, không cho cô đi bất kỳ đâu?
Anh sẽ không đành lòng!
Không để Đường Bội làm chuyện cô thích thì sao cô có thể vui vẻ?
Nhưng anh sẽ càng không vui hơn cô.
Đường Bội cười yếu ớt, như nhìn thấu tâm tư của anh, hỏi: “Anh đến đây lúc nào?”
Sở Quân Việt cảm thấy không đủ khí thế, không nén được giận, hiếm khi thấy anh liếc Đường Bội và không trả lời câu hỏi của cô.
Anh mở laptop ra, mắt nhìn chuyên chú vào màn hình.
“Giận ư?” Anh không đếm xỉa tới Đường Bội, Đường Bội lại cứ sáp vào, cười híp mắt quơ tay trước mặt anh, lấy tay chọc vào má Sở Quân Việt, cười trêu ghẹo nói: “Nếu còn giận nữa thì cái mặt này sẽ thành bánh bao mất.”
Tất nhiên Sở Quân Việt biết cô đang trêu mình.
Cho dù anh thật sự tức giận, cũng sẽ không xị mặt giống như con nít.
“Ui…” Đường Bội kiên nhẫn không ngừng chọc má anh.
Gương mặt đẹp không tỳ vết, lúc này lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sieu-sao-vo-yeu-cua-am-da-de-vuong/1975347/chuong-94-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.