Kế hoach quay phim buổi sáng bị hủy bỏ, lúc Đường Bội từ phòng hóa trang đi ra, toàn thân mặc chiến bào, tóc búi đơn giản dùng mũ ngọc buộc ở trên đầu, mặt mày như vẽ, tư thế oai hùng bừng bừng. 
Cô ngưng mắt nhìn xung quanh phát hiện không khí bên trong studio còn nghiêm túc hơn hồi nãy, Tần Hạo Diễm trầm mặt ngồi ở trên vị trí của anh ta, Hạ Tử Diệu thì đã vào chỗ, một cây đàn cổ được đặt trước mặt anh. 
Ảnh đế quả nhiên là ảnh đế. 
Ở trong phim Chiến Ca, phần lớn cảnh quay của Hạ Tử Diệu đều trong tư thế Chiến Thần oai phong lẫm liệt, nhưng lúc này anh yên tĩnh ngồi trước cầm, chân mày khóe mắt đều mang theo ý cười nhìn Đường Bội, lại có vài phần phong thái nho tướng. 
Đường Bội lặng lẽ giơ ngón tay cái lên với anh, cười xinh đẹp. 
Hạ Tử Diệu cười đáp lại, sau đó cúi đầu khảy dây đàn. 
“Tranh” 
Một thanh âm vang lên, thổi lên tư thế oai hùng của khúc quân hành thời buổi loạn lạc. 
Giống như khúc nhạc cổ mà Đường Bội từng khảy, giữa khí khái anh hùng mang theo ba phần dịu dàng, quyến rũ. Tuy Hạ Tử Diệu khảy đàn, nhưng sát phạt chinh chiến, nhưng tràn ngập hào khí thiết huyết. 
Bởi vì còn chưa có chính thức quay phim, Tần Hạo Diễm chỉ liếc mắt nhìn Hạ Tử Diệu một cái, rồi tiếp tục cùng Mạnh Gia Dụ và nhân viên quay phim thảo luận công tác quay phim tiếp theo. 
Đường Bội lại biết Hạ Tử Diệu đang mời mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sieu-sao-vo-yeu-cua-am-da-de-vuong/1975129/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.