Edit: Su
Beta: Rin
Chu Ngọc Nghiêu thật sự rất căm hận.
Hắn không phải loại người sẽ báo thù bằng cách ngươi đánh ta một cái thì ta đánh trả một cái, mà sẽ cho ngươi thời gian lơ là, rồi đánh một đòn cảnh cáo mà trả đũa.
Trần Đường liều mạng ngồi xuống đất, tâm trí dần dần trở nên tỉnh táo lại, vừa kích động mà cũng vừa tiếc nuối vô cùng.
Cậu chưa từng nghe Chu Ngọc Nghiêu đồng ý với cậu.
Cũng hoàn toàn chưa từng lên giường với hắn.
...
"Trần Đường, mau nhìn này, tôi phát hiện cậu và Chu Ngọc nghiêu cũng thật xứng đôi đấy." Tề Xuyên cầm điện thoại chạy tới đưa ra một bức hình. Trong đó, cậu và Chu Ngọc Nghiêu ôm hôn nhau không rời.
Được rồi, chính cậu mới là người đang ôm chặt không buông.
Vẻ mặt Chu Ngọc Nghiêu thì rõ ràng là đang khiếp sợ.
Trần Đường ngửa đầu ra sau, dùng giấy chặn mũi: "Tôi nghĩ là tôi sắp chết rồi."
Ngụy Gia Nam cũng phụ họa theo: "Tôi cũng nghĩ vậy đó."
Chân Minh thở dài một tiếng: "Cậu cũng to gan thật đấy."
"Mau giúp tôi đi." Trần Đường không còn gì luyến tiếc muốn đập đầu vào tường: "Chu Ngọc Nghiêu có thể sẽ giết chết tôi thật đấy."
"Hay là tìm cơ hội đập chết hắn?" Lâm Ngữ Hoa suy nghĩ một chút, cảm thấy việc này cũng khả thi lắm.
Trần Đường đánh vào vai cậu ta một cái: "Cậu mà dám đánh cậu ấy thì tôi liền sẽ đánh chết cậu."
Lâm Ngữ Hoa khóe miệng giật giật: "Trần Đường, cậu nói vậy thì có lý lắm sao?"
Rất có đạo lý.
Không sai một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sau-khi-ke-thu-khong-doi-troi-chung-dong-y-yeu-duong/224588/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.