Sáng sớm tinh mơ ngày cuối tuần, hôm nay là ngày cô đến nhà cậu ăn cơm cùng ba mẹ cậu
“Hôm nay cậu đến nhà Trần Nam à”
Tiểu Phương vừa bới tóc vừa hỏi cô
“Ùm mà tới chiều lận đến ăn cơm tối”
“Ối giời hôm nay bạn tôi ra mắt nhà chồng tương lai cơ đấy”
Cô ngồi trên sofa tay ôm bim bim tay cầm điền khiển tivi chuyển kênh.
“Dưng trêu tớ nữa”
“Haha thoii được rồi”
Cô đang rất lo lắng vì mẹ cậu thì cô đã gặp thậm chí còn rất hợp nhưng còn ba cậu thì cô chưa gặp bao giờ không biết ông ấy ra sao có khó không nữa.
“Thế bây giờ chúng ta ở nhà làm gì”
“Tớ cũng không biết thật là nhàm chán quá đi”
“Đi mua sắm không?”
“Được đó”
“Triển luôn cho nóng”
“Oki”
Hai người nói là làm đứng dậy cầm điện thoại lên xe và đi đến trung tâm thương mại. Lượn lờ một chút mua được khá nhiều đồ nên cô có chút đuối
“Chúng ta về được chưa tớ mệt quá”
“Cậu ra xe trước đi tớ sẽ ra sau tớ đi mua chút đồ với lại một chút đồ ăn chứ đối quá”
“Ok”
Hai người tách nhau ra, cô xách đồ ra xe còn Tiểu Phương thì đi mua đồ. Trên đường ra xe cô luôn có một cảm giác có người theo dỗi nhưng khi nhìn lại thì chẳng thấy ai cả, trong lòng cô hoang mang bước chân đi ngày càng nhanh cô tự nhủ bản thân đó chỉ là ảo giác.
Khi cô bước đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3539760/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.