Buổi tối cậu đưa cô đến một ngọn đồi cỏ, hai người ngồi dưới góc cây ngắm sao trời. Cô ngồi ngước mắt lên nhìn bầu trời đầy sao. Cô nhớ đến kiếp trước cô chưa từng được bình yên như thế.
“Em đang nghĩ gì vậy”
“Em đang nghĩ không biết tương lai sao này sẽ làm gì?”
“Ước mơ của em là gì”
“Em muốn trở thành một nhà thiết kế”
“Thật sao”
“Vâng, còn anh cũng gần tốt nghiệp rồi sau khi tốt nghiệp anh tính học trường nào”
“Có thể là sẽ học về kinh doanh vì tương lai sau này anh sẽ về tiếp quản tập đoàn của gia đình mà”
“Em quên mất là anh là thiếu gia nhà giàu”
“Hahaha”
Hai người trở nên im lặng, hai người điều suy nghĩ về tương lại của bản thân sau này.
“Nguyệt Nhi…”
“Dạ?”
Cậu gọi cô bằng cách gọi này làm cho cô có chút giật mình đã lâu rồi cô không nghe lại cách gọi này, cách gọi này xuất hiện từ khi cả hai mới gặp nhau cậu thấy cô nhỏ con nên mới gọi cô như vậy, ban đầu cô không chịu nhưng về sau cô lại quen thuộc và không còn phản ứng gì khi cậu gọi cô như thế.
“Em có từng nghĩ sẽ thích thêm một ai khác nữa không?”
“Chuyện này có lẽ là sẽ có”
“Vậy mẫu người bạn trai của em như thế nào”
“Nếu có thể thì giống anh cũng được”
Cô nữa đùa nữa thật trả lời cậu, kiếp trước cô từng nghĩ nếu được chọn lại cô chắc chắn sẽ chọn người yêu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3537043/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.