Trở về thành phố cô đã bị mọi người bắt đến bệnh viện để kiểm tra kĩ hơn
“Mẹ…mẹ kiểm tra cho cô ấy hộ con”
“Sao đấy con bé bị làm sao đấy”
Mẹ cậu bị cậu làm cho hoảng hốt, cô con dâu tương lai này của bà sao mà lâu lâu lại phải đến bệnh viện thế kiếp nạn xung quanh con bé này quá nhiều rồi.
“Dạ con không sao đâu bác gái chỉ là bọn họ làm quá lên thôi”
Cô cười cười trả lời mẹ cậu, do đến đây quá nhiều riết rồi cô cũng thành bệnh nhân thân quen với mẹ của cậu luôn rồi.
“Thằng bé không chăm sóc con à sao lại để con thành ra như thế này”
“Không có đâu ạ anh Nam chăm sóc con rất tốt chỉ là do con bất cẩn thôi ạ”
“Con không cần phải binh nó có gì cứ nói với bác để bác trị nó hộ con”
“Dạ vâng ạ”
Tự nhiên có người chống lưng thì sao cô không nhận cơ hội này được chứ để dành đó sau này cậu có bắt nạt cô thì cô cũng có chỗ để mắng vốn chứ.
“Cuối tuần con rảnh không đến nhà bác ăn cơm được không?”
Cô nghe mẹ cậu đề nghị thì cũng không có lí do để từ chối nên đành phải đồng ý.
“Dạ có gì cháu nói với anh Nam chở cháu đến ạ”
“Được bác trai cũng muốn gặp cháu đấy”
“Dạ bác gái nói vậy làm cháu có chút sợ ạ”
“Con yên tâm bác sẽ bảo vệ con”
“Dạ vâng”
Hai người vừa nói vừa cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3516830/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.