...
Xe chạy được một lúc lâu thì dừng lại ở trạm dừng chân cho tất cả học sinh được nghỉ ngơi và ăn sáng, xe vừa dừng cô đã lao như bay xuống.
“Nguyệt à cẩn thận”
Anh cô lo lắng nói vọng sau lưng cô, nhưng cô không thèm để ý từ xa cô đã thấy bóng dáng của cậu, vì xe cậu đi trước xe cô nên cậu đến trước cô.
Cô chạy một mạch đến ôm lấy cánh tay cậu trong sự ngỡ ngàng của mọi người, cậu đã nhìn thấy cô từ xa nên cũng không bất ngờ mấy.
“Đi đi từ từ thoi sao lại chạy nhanh vậy lỡ té thì sao”
Cô xụ mặt tỏ vẻ đáng thương vô tội nói
“Tại em muốn gặp Gấu Bự chứ bộ”
Cậu bị câu nói của cô làm cho rung động, đưa tay xoa đầu cô một cái.
“Hai người có thôi ngay cái hành động âu yếm đó đi không hả”
Tiểu Phương bất mãng lên tiếng, ăn sáng thì chưa ăn bụng còn đang kêu ông ống lên đây vậy mà lại được chứng kiến một màng cơm trí muốn no ngang luôn.
“Ôi bạn ui tớ có làm gì đâu”
Cô giả vờ nhõng nhẽo với Tiểu Phương giọng điệu dáng vẻ đáng yêu.
“Cậu thôi đi kinh quá đi”
"Xíaaaa"
Cô kéo dài chữ xíaaaa sau đó quay mặt đi, ôm lấy cánh tay cậu mà kéo đi.
“Đi thôi đi ăn sáng em đói rồi”
Mọi người bất lực với dáng vẻ vô tư của cô, lâu lắm rồi mới thấy cô thoải mái như vậy. Hắn từ đâu đến cuối một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3514062/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.