Những ngày sau đó cô vẫn đi học bình thường, cô gái kiếm chuyện với cô ở cổng trường dường như không xuất hiện trước mặt cô nữa lâu lâu cũng sẽ gặp nhưng chỉ là phớt qua, còn về hắn thì sau hôm gặp cô đó thì cũng yên tĩnh hẳn ngay cả Yến Như cô ta cũng không kiếm chuyện với cô nữa mọi chuyện rất yên bình, nhưng cô biết đằng sau sự yên bình đó chắc chắn sẽ là bão tố.
Ngồi trên xe trở về nhà sau một ngày mệt mỏi ở trường, bỗng điện thoại cô reo lên
- “alo con nghe bố”
- “bé con ngày mai là tiệc của Dương gia con và Tiểu Phương hãy chuẩn bị cho kĩ đấy”
- “vâng ạ nhưng bố mẹ có về không ạ”
- “ngày mai bố mẹ sẽ đáp sân bay sau đó đến thẳng buổi tiệc, mấy đứa hãy cùng nhau đến nhé”
- “con biết rồi ạ”
Bố cô tắt máy, cô mệt mỏi dựa vào ghế xe ngày mai chuyện hôn ước của cô và hắn sẽ được ông nội Dương công bố phải làm sao đây. Ting…ting… thông báo tin nhắn từ máy cô, cô mở ra xem
- ‘Ngày mai em có đi dự tiệc của Dương gia không?’
- ‘có ạ’
- ‘vậy ngày mai nhớ đeo bộ trang sức anh tặng đấy nhé’
- ‘vâng’
Cô tắt điện thoại bỏ vào balo, Tiểu Phương nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của cô thì quan tâm hỏi
“Sao thế cậu mệt lắm à”
“Rất mệt luôn ấy”
“Có cần đi khám không?”
“Không cần đâu về nhà ngủ một giấc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3505309/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.