Vì mệt nên cô và Tiểu Phương ngủ một giấc đến tận 9h sáng mới thức giấc, cô dạy trước Tiểu Phương vệ sinh cá nhân xong xuôi mới gọi Tiểu Phương dạy cô hỏi Tiểu Phương dậy
“Sao hôm qua tớ về phòng được”
“Hạo Thần bế cậu lên phòng đấy”
“Hả gì cơ, thật không vậy?”
“Sự thật 100%”
“Anh ta vậy mà bế tớ á, chắc sắp đến ngày tận thế rồi”
“Lúc đầu tớ cũng bất ngờ y như cậu vậy”
“Sao cậu không gọi tớ dậy”
“Lúc tớ tỉnh là hắn ta đã bế cậu lên đến phòng rồi”
Cô ngồi ngớ người ở đấy, tên này bị gì vậy não hắn bị vấn đề à, ngồi suy nghĩ mãi đến lúc Tiểu Phương từ trong phòng tắm bước ra gọi cô cô mới hoàn hồn,
“Đi ăn sáng thoi chắc giờ này mọi người đi làm hết rồi”
“Ùm”
Cả hai cũng nhau xuống ăn sáng, Tiểu Phương hỏi quản gia
“Mọi người đi làm hết rồi ạ”
“Đúng rồi ạ”
“Vậy Thiên Phong và Hạo Thần đâu ạ”
“À cậu chủ với Dương thiếu gia đã đi học từ sớm rồi ạ”
“Dạ”
Cô đang ăn nghe đến tên của hai người đó liền ngóc đầu lên nhìn Tiểu Phương
“Tối qua họ ở lại đây à”
“Đúng rồi tối qua tớ có kêu họ về nhưng mà họ lại nói là sẽ ngủ lại sáng đi học lun”
Tiểu Phương vẫn thản nhiên ăn cơm, còn ngủ rơi vào trầm mặc một chút sau đó cũng trở lại trạng thái ban đầu ngồi ăn cơm, sau khi ăn cơm xong hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3471835/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.