Khi xe cô đổ ở công Bạch gia, là cùng lúc xe ba cô về đến, cô và Tiểu Phương bước xuống xe, chờ bố cô cùng vào nhà.
“Con chào bố”
“Cháu chào bác ạ!”
“Chào con gái, Tiểu Phương vừa về nước à cháu thôi vào trong ăn cơm nào”
Cô và Tiểu Phương gật đầu bước vào nhà, vali của Tiểu Phương được chú bảo vệ xách lên phòng của cô, lúc nào cũng vậy hai đứa sẽ ở chung phong chứ cô không cho Tiểu Phương ở phòng khách và bố mẹ cô cũng vui vẻ vì điều này.
Sau khi lên phòng Tiểu Phương thiếu chút nữa là ngất bởi vì mới đi có một tuần thoii mà cô đã thay đổi cả căn phòng biến nó thành một căn phòng công chúa khác xa vs căn phòng u ám lúc trước, ngay cả quần áo cô cũng đã thay đổi, thật là bị sốc quá đi mà.
Cô nhường cho Tiểu Phương tắm trước còn cô, thì nằm ở sôfa gõ laptop tìm hiểu về tình hình kinh tế hiện tại của cả nước.
Nữa tiếng sau, Tiểu Phương tắm xong bước ra thấy cô đang ngồi ở sofa thì bước đến ngồi xuống vùi đầu vào cổ cô, cô rùng mình nhìn con điên đang làm trò kế bên,
“Cậu bị điên à”
“Cậu nói khi tớ về cậu sẽ nói cho tớ biết những chuyện của cậu mà”
“Tối tớ sẽ nói cho cậu biết”
“Được thôi, cậu đi tắm đi người cậu thúi quá”
“Thúi cái đầu cậu đấy”
Nói xong cô đứng dậy đến tủ quần áo lấy đồ và bước vào nhà vệ sinh, nữa tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3471828/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.