Mùi thuốc sát trùng sộc vào mũi cô nó khiến cho cô khó chịu, từ từ mở mắt ra Bạch Thiên Nguyệt ngơ ngác nhìn xung quanh. Đây chẳng phải là bệnh viện sao? Lẽ nào cô được cứu sống rồi hay sao? Hàng vạn câu hỏi xuất hiện trong đầu của Thiên Nguyệt. Chẳng phải cô vì tình yêu mù quáng với Dương Hạo Thần mà cố gắng tiếp cận hắn và bạch nguyệt quan của hắn là Trương Yến Như cố gắng hãm hại cô ta, bị Dương Hạo Thần biết được và bị hắn hại chết rồi sao? Chuyện này là saoo?
Trong lúc cô mơ màng với những câu hỏi của mình, thì cánh cửa phòng bệnh mở ra. Bóng dánh một người phụ nữ trung niêm bước vào, cô ngạc nhiên nhìn người trước mặt không phải đây là vú nuôi của cô đã mất vì bệnh của cô saoo? Sao bây giờ bà ấy lại xuất hiện ở đây?
Lẽ nào cô trùng sinh rồi sao?
Nhìn thấy cô đã tỉnh còn ngạc nhiên khi nhìn thấy mình bà vú lo lắng tiến đến hỏi thăm cô..
“ Tiểu thư tỉnh rồi saoo trong người cảm thấy như thế nào rồi, tiểu thư có biết tiểu thư làm bà già này lo lắng đến như nào không? “
Cô không trả lời bà, chỉ ngạc nhiên nhìn bà rồi bật khóc bởi vì cô rất nhớ bà, bà là người chăm sóc cô từ nhỏ đến lớn cho nên cô xem bà như người thân trong nhà khi bà mất cô đau lòng đến nổi đổ bệnh, bây giờ gặp lại bà cô rất vuii..
Bà thấy cô như thể không gặp bà lâu lắm rồi vậy, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3471822/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.