Bạc Cửu mặt mày xám xịt. Hành động này của Hạ Vy như chiếc búa đập thẳng vào kí ức. Bao cảnh đau lòng kiếp trước lần lượt hiện về. Gan Bạc Cứu tống ả một đạp bay từ tầng bảy xuống thẳng sân công ty nhưng hắn kiềm cơn hận. Đối phó với loại người mất hết nhân cách này, hắn sợ làm vấy bẩn đôi giày da của hắn.
Bạc Cửu khẽ đưa mắt, người đàn ông luôn đi theo sau hắn lập tức hiểu ý.
Hắn không việc gì phải vội. Hắn lo ôm giữ vợ.
Biết trước thứ gì chờ mình ở ngoài kia, Đàm Tương Tư không vùng chạy như ngày nào, trái lại còn ôm chặt Bạc Cửu.
"Chồng, vợ choáng quá!' Chong trớc thái độ liều lĩnh vt sạch cả nhân cách của Hạ Vy, choáng vì nhớ lại kết cục của mình ở kiếp trước. (1
Tiếng chồng ngọt ngào hơn socola, mềm mại hơn dòng suối uốn quanh triền đồi, du dương như tiếng đàn piano giữa trưa hè vắng lặng, ấm ấp tựa chiếc chăn bông làm Bạc Cửu sởn cả lông tơ. Hắn cứ thế ngây ngốc nhìn chăm chú vào mặt Đàm Tương Tư.
"Em vừa gọi gì cơ, gọi thêm lần nữa anh nghe được không?"
Cô chớp chớp đôi mi cong, giọng điệu đầy ủy khuất: "'Chồng, vợ rất sợ nhộng!"
Bạc Cửu đang u mê ánh mắt, nụ cười nên phải mất hai phút hắn mới hiểu ý.
"Bã xã đừng để ý bẩn mắt ha. Để mắt nhìn ông xã ngon trai nè. Còn con nhộng để nó tự lăn!"
Cách xa một đoạn, Hạ Vy không nghe Cửu ca của ả nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-oan-gia-kho-thoat/3725861/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.