"Hạ Vy, buông ra!"
Đã quyết chơi bài liều nên Hạ Vy cố chịu đau cầm cự chờ viện binh. Thoáng thấy cửa mở, Hạ Vy khấp khởi mừng thầm, cô ta không những không buông mà còn ôm chặt hơn, bật khóc thảm thương: "Không, Cửu ca, em không ép anh bỏ vợ, em làm vợ bé anh cũng được!"
Ngoài cửa có tiếng phản đối: "Bố không chấp nhận! Bạc Cửu, nhà họ Hạ ta tuy không bằng nhà họ Bạc cậu nhưng ở đất đô thành này cũng có chút tiếng tăm, cậu phải cho Hạ Vy danh phận!"
"Bố con nói đúng, Hạ gia chỉ có cô con gái rượu, đẹp người đẹp nết rất xứng đôi với Cửu gia." Bà Hạ tiếp theo lời chồng.
"Mẹ cũng thấy vậy. Bạc gia là dòng họ lớn, con cái cưới vợ cũng phải chọn chỗ môn đăng hộ đối!"
Người lớn đã ra mặt, Hạ Vy không tin mình thua. Vạn lần cô ta cũng không ngờ, Bạc Cửu như chạm vào giới hạn cuối, hắn xoay người tung một đá, ả bay thẳng ra cửa ngay chân Nguyễn Thâm vừa vào và bố mẹ ả.
Ông bà Hạ mặt mày tái mét, bà Hạ run run cởi chiếc áo choàng che tạm cơ thể trống trơn cho con còn ông Hạ đi nhanh vào nắm cổ áo Bạc Cửu: "Sao cậu nỡ làm vậy với con bé hả? Bạc Cửu, cậu có trái tim không? Ăn sạch con gái tôi rồi tính quất ngựa truy phong hả?
Bạc Cửu, tôi nói cho cậu biết, nhà họ Hạ tôi không phải dễ ức hiếp đâu!
Cậu biết điều thì mau xin lỗi tôi và đưa người nhà sang hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-oan-gia-kho-thoat/3723286/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.