Qua lần ra vào không gian này, Cố Cẩm đã biết chuyện gì xảy ra rồi.
Dù sao cô cũng đã từng xem phim thần thoại, biết chắc là mình đã có được không gian.
Cố Cẩm thu ánh mắt lại, cúi đầu nhìn hình phượng hoàng trên ngón trỏ tay phải của mình.
Nếu cô nhớ không lầm, hoa văn trên chiếc nhẫn ngọc mà kiếp trước An Minh Tế đưa cho cô chính là hình phượng hoàng.
Sau khi sống lại, nhẫn ngọc đã mất, trên ngón tay đeo nhẫn ngọc lại xuất hiện hình phượng hoàng.
Cố Cẩm không tin tất cả những chuyện này không liên quan tới việc cô sống lại.
Mặc dù kiếp trước An Minh Tế có nhẫn ngọc, song lại không có không gian, thậm chí cậu còn tặng chiếc nhẫn này làm vật bồi táng cho cô.
Cố Cẩm có cảm giác chuyện cô sống lại có liên quan tới nhẫn ngọc.
Không gian này chính là minh chứng tốt nhất.
Cố Cẩm ngẩng đầu nhìn hai gian phòng trúc không xa, nhẹ nhàng ma sát hình phượng hoàng.
Cô bước chân về phía đó, rồi dừng lại trước căn phòng trúc gần chòi nghỉ mát nhất.
Cô mở cửa ra, nhìn thấy hết cảnh vật trong phòng.
Ở giữa phòng là một lô đỉnh cực lớn, ba mặt tường gắn những chiếc tủ kéo như ở phòng thuốc, mỗi mặt tường ít nhất cũng phải mấy chục ngăn kéo nhỏ.
Căn phòng rộng rãi đơn sơ, vô cùng thần bí, nhất là lô đỉnh cực lớn kia.
Cố Cẩm đi vào trong.
Lúc cô đi vào, trong phòng lóe lên ánh sáng vàng, bay vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nuoi-soi-con/3482965/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.