Editor: Gà
Trong lòng cười lạnh hai tiếng, mạnh mẽ nhịn khó chịu xuống, Bạch Minh Ngọclạnh lùng nói: “Là chuyện về ông chủ của Quan Lại Quyền Quý, mời congiúp một chuyện, làm tiết mục giải trí cho công ty tên Lan Ninh gì đó,con không rảnh, nên đã hẹn trước với anh ta, nhưng anh ta lại trói conmang về, thậm chí bắt buộc con ký hợp đồng.”
Nhớ đến bản thân bịvũ nhục, người ta sử dụng tay mình làm gạt tàn thuốc, trong lòng BạchMinh Ngọc dâng lên một sự oán độc, vốn là nơi dễ bỏng, cậu ta càng đauthì càng khó chịu.
Nhà họ Đường nhìn ra tâm tình cậu ta khôngtốt, Đường Thiên Hào nhìn đứa nhóc mình đã nuôi từ nhỏ, đương nhiên ôngta không nỡ để Bạch Minh Ngọc chịu như vậy, bởi vậy phẫn nộ nói:
”Quá đáng, quá vô pháp vô thiên, ba...”
”Ừm.” Đường Quân không phản ứng giống ông ta, mày cau lại, trên mặt lộ ra vẻchần chừ: “Ông chủ của Quan Lại Quyền Quý, có phải họ Lan không?”
Hiện giờ lão gia nhà họ Đường đã lớn tuổi, hơn nữa từ nhỏ ông học trung y,tính tình cực kì ổn trọng, cũng không phải người ham mê hương sắc, đương nhiên không thể đi đến chỗ bướm hoa đó, nhưng Quan Lại Quyền Quý ở đếđô rất nổi danh, nơi đó quả thực giống như tên một hội sở, là nơi cựclạc của quan lại quyền quý.
”Con nhớ anh ta tên là Lan Bưu.” Nếuhọ Lan, Bạch Minh Ngọc đã nghĩ Hoắc Hi từng kêu anh Bưu, lúc này ngheđược Đường lão gia vừa hỏi, cậu ta chỉ nghĩ ông tìm hiểu Lan Bưu để giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513130/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.