Editor: Gà
Một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve đầu cô, cảm giác thân thể run run mộtlúc, mới dừng một chút, hai tay nhẹ nhàng nâng đầu cô lên. Ngón tay thon dài vuốt cằm cô một hồi, mới nâng mặt cô.
”Anh họ Lan, có một số người biết điều này, không lạ gì, nhưng anh rất tò mò, vì sao em biếtđược?” Lan Lăng Yến nhìn thấy ánh mắt cô kinh hoàng, đôi mắt ướt át lộra sợ hãi làm nổi bật con người đen láy, vì cực kỳ sợ hãi, nên đôi mắtkia đã phát run, xem ra rất đáng thương tội nghiệp. Đồng tử cô không thu nhỏ lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, môi không có chút huyết sắcnào, hiện ra vài phần thê lương.
Trong nháy mắt cằm cô bị cốđịnh, ánh mắt Lan Lăng Yến co rút lại, muốn thu bàn tay đang nắm cổ taycô, nhưng trong nháy mắt anh khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh, khôngnhững không thu tay lại, ngược lại tăng thêm sức, bình tĩnh nhìn cô:“Còn người phụ nữ họ Cố kia anh cũng rất tò mò, trước kia em và ả tachưa từng quen biết, nhưng sao lại căm thù ả như vậy, ả và Ninh VânThành quen nhau nhưng em không hề bất ngờ, thậm chí dường như đã sớmbiết chuyện này. Long Minh cha con Đông Phương Long và có lẽ rất nhiềungười trong Hoa Hạ nhất định em không thể biết, nhưng có vẻ em không hềxa lạ gì với bọn họ, không hề kinh ngạc về tính cách của Đông PhươngNgạo Thế.”
Đủ loại chuyện đan thành một tấm lưới lớn không nhìnthấy, tò mò bao chặt Lan Lăng Yến. Anh vốn không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513124/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.